Mặc dù gà và gà tây là phần lớn các loài gia cầm được bác sĩ thú y nhìn thấy, nhưng đôi khi vẫn gặp các loài thủy cầm như vịt và ngỗng. Một đặc điểm duy nhất của loài chim nước là môi trường của chúng thường liên quan đến sự hiện diện của các nguồn nước nhân tạo hoặc tự nhiên. Và điều này có thể tăng cường sự giao phối của các loài thủy cầm sống tự do với đàn trong nước và cuối cùng, thúc đẩy sự lây truyền bệnh tật. Ngoài ra, điều kiện môi trường cũng có thể ảnh hưởng đến biểu hiện bệnh ở thủy cầm trong nước.
Có rất nhiều bệnh có thể ảnh hưởng đến các loài thủy cầm. Có vẻ như các bệnh do vi rút gây ra sẽ có tầm quan trọng lớn hơn trong tương lai như là nguyên nhân gây bệnh cho thủy cầm. Bài viết hôm nay chúng tôi xin chia sẻ các bệnh thường gặp ở ngỗng trong quá trình chăn nuôi. Theo chân chúng tôi cùng đi sâu vào thông qua bài viết sau đây.
Bệnh tụ huyết trùng

Triệu chứng
Bệnh diễn ra theo 2 thể:
– Thể quá cấp: ngỗng đang bình thường lăn ra chết.
– Thể cấp tính: ngỗng mệt mỏi ủ rũ. Lỗ mũi và mỏ có tiết rịch nhầy, thở khó, khò khè và nhanh. Ngỗng ỉa nhiều, phân màu xám, vàng hoặc xanh, có thể có máu. Mào của ngỗng tím thẫm.
Phòng bệnh
– Không nên nuôi chung ngỗng với các loại gia cầm khác như ngan, vịt.
– Đảm bảo vệ sinh chuồng trại, các dụng cụ thiết bị chăn nuôi cần được đánh rửa sạch sẽ, thường xuyên.
– Kiểm soát tốt nguồn thức ăn. Đặc biệt khi ngỗng còn bé không nên cho ăn cám công nghiệp có hàm lượng đạm cao, nên cho ăn cám gạo, cám ngô và các loại rau xanh tự nhiên, cỏ mật.
Trị bệnh
– Tiêm bắp bằng Streptomicin 100 – 150mg/1kg khối lượng liên tục trong 3-5 ngày
– Dùng Tetraxilin uống liều 80 – 100 mg/kg trọng lượng liên tục 3-5 ngày
– Dùng sunfametazin trộn với thức ăn 0,5% hoặc hoà với nước uống 0,1%
Bệnh dịch tả vịt lây sang ngỗng
Triệu chứng
– Thời gian nung bệnh thường từ 3 – 7 ngày
– Niêm mạc mắt đỏ ửng, mắt bị sung
– Mất khả năng điều hoà vận động, ngoẹo cổ, run rẩy, nằm ngục, duỗi cánh
Phòng bệnh
Trước hết cần cách ly đàn ngỗng giống khỏi khu vực có các đàn vịt lớn hoặc đang có nguy cơ mắc bệnh. Chuồng trại chăn nuôi cần được sát trùng và để trống chuồng trước khi nuôi ngỗng ít nhất 15 ngày. Khu vực hay xảy ra dịch tả vịt thì cần phải tiêm phòng vắc-xin dịch tả vịt định kỳ.
Trị bệnh
Khi xảy ra bệnh thì việc điều trị là kém hiệu quả, do đó ta tiêm thẳng vắc-xin vào ổ dịch. Những con ngỗng mắc bệnh nặng sẽ chết (20 – 50%), số còn lại trong đàn có khả năng tạo kháng thể và tồn tại. Số lượng ngỗng chết này tuỳ thuộc và tính chất nặng hay nhẹ của ổ dịch. Khi tiêm thẳng vắc-xin vào ổ dịch cần ưu tiên hàng đầu việc sát trùng chuồng trại và xác ngỗng chết cần được xử lý cùng vôi bột hoặc formol. Tăng cường sức đề kháng cho con vật bằng cách bổ sung vitamin C, B vào thức ăn nước uống.
Bệnh phó thương hàn

Triệu chứng
– Thể cấp tính: ỉa chảy, có bọt khí, viêm thanh dịch, có mủ, viêm màng kết mạc làm cho đau mắt. Cánh rủ, lông xơ. Bệnh kéo dài từ 1 – 4 ngày, gây chết đến 70% đàn ngỗng.
– Thể mãn tính thường thấy ở ngỗng trưởng thành: ỉa chảy, đôi khi có máu, lông khô xơ. Viêm lỗ huyệt, buồng trứng. Trong thể mãn tính niêm mạc manh tràng thường bị phủ bởi lớp vàng dễ bóc. Túi mật sưng, đầy mật. trong lòng ruột non chứa dịch đục, đặc, màng niêm mạc thuỷ thũng, thường sung huyết, đôi khi bị phủ lớp màng như cám xám bẩn.
Phòng và trị bệnh
– Dùng Biomixin liều: 5 – 10mg/lần từ 2 – 3 lần/ngày, liên tục trong 5 – 6 ngày.
– Có thể dùng các loại thuốc khác: Norflorxacin, TA.vimicin… (theo hướng dẫn của nhà sản xuất).
– Không dùng trứng của các ngỗng mẹ có bệnh để ấp.
Bệnh cắn lông, rỉa lông
Triệu chứng
Bệnh thường xảy ra ở các đàn ngỗng đang ở lứa tuổi mọc lông cánh, ngoài ra có thể trong khẩu phần thiếu protein nghiêm trọng, hoặc trong thời gian ngắn cho ăn quá nhiều đạm động vật, sau đó lại thiếu, hoặc trong thức ăn thiếu khoáng (lưu huỳnh, phốt pho, coban, mangan). Điều hết sức quan tâm đối với ngỗng con là thiếu rau xanh, chất xơ. Ngỗng con hầu cả ngày đều cần rỉa rau, nếu không có nó sẽ buồn miệng nhấm rỉa lông nhau. Rỉa đến khi chảy máu và màu đỏ của máu, lúc này lại tăng kích thích mổ cắn lông.
Phòng bệnh
Cần kết hợp các yếu tố chăn nuôi, nhất là nuôi dưỡng và chuồng trại. Điều dễ dàng, đơn giản, đơn giản nhất là nhanh chóng tập cho ngỗng ra sân và chăn thả ngay từ ngày tuổi thứ 7 trở đi. Phát hiện sớm các ngỗng con bị rỉa để cách ly chúng ra khỏi đàn.
Trị bệnh
– Cho ăn Sunfat canxi (thạch cao) vì trong chất này chứa 23% canxi và 18% lưu huỳnh.
– Cho uống nước pha 1% muối liên tục trong vài ngày có thể dập tắt được bệnh.
– Cho ăn bột lông và tăng cường rau xanh.
– Bổ sung dầu cá hoặc vitamin A từ 5 – 10 ngày với liều 10.000 – 15.000 UI và cách nhau 15 – 20 ngày lặp lại 3 lần.